với suy nghĩ của tôi, cô Lan không trách cứ hay phê phán. Cô chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt đầy bao dung, dịu dàng hỏi: “Em có đang gặp khó khăn gì không? Cô thấy dạo này em không còn vui vẻ như trước.”
Những lời nói ấy như chạm đến tận sâu trái tim tôi, nơi mà tôi luôn giấu kín những nỗi sợ hãi và lo âu của mình. Lúc đó, tôi không thể kiềm chế cảm xúc