Anh Nguyễn Văn Quốc hỏi: Tôi đi đường bị một người đâm xe máy vào và phải điều trị mất 2 tháng, xác định thiệt hại sức khỏe 40%. Gia đình chúng tôi đã nhiều lần đề nghị bồi thường nhưng người gây tai nạn không chịu bồi thường cho tôi. Vậy tôi có thể đề nghị cơ quan pháp luật xử lý hình sự không?
Ông X là Chủ tịch UBND huyện H. Do có quyết định hành chính (xử phạt vi phạm hành chính và quyết định cưỡng chế) bị khởi kiện. Ông X có giấy ủy quyền cho ông P là Phó Chánh Thanh tra huyện đại diện cho Chủ tịch UBND huyện tham gia tố tụng. Có ý kiến cho rằng Luật tố tụng hành chính không cho phép ủy quyền đối với cán bộ, công chức ngành Thanh tra
QĐXPVPHC là các quyết định của Chủ tịch UBND huyện X. Từ những căn cứ trên, trong trường hợp này, đối tượng khởi kiện là Quyết định XPVPHC và Quyết định cưỡng chế thi hành QĐXPVPHC; người bị kiện là người có thẩm quyền ban hành quyết định hành chính bị khiếu kiện đó là của Chủ tịch UBND huyện X chứ không phải cá nhân ông A.
Do vậy, khi ông H khởi
tính hợp pháp của quyết định bị khởi kiện và quyết định sửa đổi hoặc hủy bỏ quyết định bị khởi kiện để tùy vào từng trường hợp cụ thể mà có quyết định đúng pháp luật.”…
Căn cứ vào hướng dẫn trên thì đối với trường hợp này, người khởi kiện không rút yêu cầu khởi kiện thì Tòa án vẫn tiếp tục giải quyết theo thủ tục chung và xem xét cả phần bồi
nhau và không ai nhận trách nhiệm về việc này. Vì vậy tôi viết bài này để mong cấp sở ( sở tài nguyên môi trường TP Hà Nội) rằng làm thế nào để quý cơ quan cho người về để kiểm tra thực trạng tại đia phương tôi. Không khí đang bị ô nhiễm nghiêm trọng. Việc hít phải loại khí thải này làm ảnh hưởng rất xấu đến sức khỏe của người dân chúng tôi. Vậy phải
Hỏi: -Em là người dân tộc thiểu số, đã tốt nghiệp THPT năm 2009, nhưng do điều kiện gia đình khó khăn không thể dự thi vào các trường đại học, cao đẳng. Vậy em phải làm gì để được đủ điều kiện xét thẳng vào Trường Dự bị Đại học Dân tộc Trung ương Nha Trang? - Khi tham gia học tại Trường Đại học Dự bị Dân tộc Trung ương Nha Trang thì em có thể
và văn bản khác có liên quan đến việc thi hành án phải thông báo cho đương sự, người có quyền, nghĩa vụ liên quan để họ thực hiện quyền, nghĩa vụ theo nội dung của văn bản đó”.
Khoản 2: “Việc thông báo phải thực hiện trong thời hạn 3 ngày làm việc, kể từ ngày ra văn bản, trừ trường hợp cần ngăn chặn đương sự tẩu tán, hủy hoại tài sản, trốn
Điều 152 quy định hai trường hợp phạm tội nhưng chỉ một khung hình phạt từ cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc bị phạt tù từ ba tháng đến hai năm, là tội phạm ít nghiêm trọng.
Khi quyết định hình phạt đối với người phạm tội theo Điều 152, Tòa án cũng phải căn cứ vào các quy định về quyết định hình phạt tại Chương VII Bộ luật
nhỏ, không có việc làm nên người anh không cấp dưỡng được cho các em được.
Người được cấp dưỡng theo quy định của pháp luật nhưng có khả năng tự đảm bảo cuộc sống, có tài sản riêng, không cần cấp dưỡng mà người có nghĩa vụ cấp dưỡng không thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng cũng không bị coi là tội phạm. Ví dụ: Bà Trần Thị Đ 70 tuổi có 4 người con đều
thành văn bản có công chứng hoặc chứng thực; thời hạn từ chối di sản là 6 tháng, kể từ ngày mở thừa kế- NV) hoặc họ là những người không có quyền hưởng di sản theo quy định tại khoản 1, Điều 643 của Bộ luật Dân sự (người bị kết án về hành vi xâm hại tính mạng, sức khoẻ, ngược đãi nghiêm trọng… đối với người để lại di sản hoặc lừa dối, cưỡng ép, ngăn
Điều 150 chỉ quy định một trường hợp phạm tội, người phạm tội bị phạt tù từ sáu tháng đến năm năm, là tội phạm nghiêm trọng.
Khi quyết định hình phạt đối với người phạm tội loạn luân theo Điều 150, Tòa án cũng phải căn cư vào các quy định về quyết định hình phạt tại Chương VII Bộ luật hình sự. Nếu người phạm tội có nhiều tình tiết giảm
hợp cụ thể mà người có hành vi ép buộc, cưỡng bức bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội hiếp dâm hoặc cưỡng dâm.
Thực tiễn xét xử cho thấy, nhiều trường hợp, nếu chỉ căn cứ vào lời khai của người bị hại thì các cơ quan tiến hành tố tụng nhầm rằng đó chỉ là hành vi loạn luân, nhưng xem xét một cách toàn diện thì đó không phải là sự tự
Điều 149 có hai khoản nhưng chỉ quy định một trường hợp phạm tội, còn khoản 2 của điều luật quy định hình phạt bổ sung với người phạm tội.
Người phạm tội đăng ký kết hôn trái pháp luật thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc bị phạt tù từ ba tháng đên hai năm.
Khi quyết định hình phạt đối với người phạm tội đăng ký kết
nhân tiến bộ; đăng ký kết hôn cho người bị cưỡng ép kết hôn là xâm phạm đến chế độ hôn nhân tự nguyện…
3. Các dấu hiệu thuộc mặt khách quan của tội phạm
a) Hành vi khách quan
Để xác định hành vi đăng ký kết hôn có trái pháp luật hay không cần phải nghiên cứu các quy định của luật hôn nhân và gia đình về điều kiện kết hôn
Như trên đã phân tích, Điều 148 Bộ luật hình sự quy định hai tội phạm khác nhau và mỗi tội chỉ quy định một trường hợp phạm tội, đều có chung một khung hình phạt.
Người phạm tội tổ chức tảo hôn, tội tảo hôn thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc bị phạt tù từ ba tháng đến hai năm, là tội phạm ít nghiêm trọng
hiệu lực pháp luật, quyết định này thường được biểu hiện dưới dạng một bản án dân sự hoặc một quyết định.
Căn cứ vào điều văn của điều luật, nếu không phân tích một cách khoa học, thì dễ bị nhầm lẫn là người phạm tội tảo hôn phải là người đến tuổi kết hôn còn người chưa đến tuổi kết hôn không phải là chủ thể của tội phạm này. Nhưng thực tế
Tôi thấy trong một vụ kiện dân sự, cán bộ TAND TP.Pleiku khi tống đạt giấy triệu tập nhưng đến nhà thấy bị đơn đi vắng người này này lại trực tiếp thực hiện việc niêm yết (dán) giấy triệu tập vào cửa. Vậy cách làm này có đúng không?
Điều 148. Tội tổ chức tảo hôn, tội tảo hôn
Người nào có một trong các hành vi sau đây, đã bị xử phạt hành chính về hành vi này mà còn vi phạm, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc bị phạt tù từ ba tháng đến hai năm:
a) Tổ chức việc kết hôn cho những người chưa đến tuổi kết hôn;
b) Cố ý duy